Dường như hiểu được vũ khí lợi hại nhất để chống lại ung thư chính là sự lạc quan, bà Nguyễn Thị Đặng cùng những người bạn cùng phòng tận dụng mọi lúc có thể để mang lại cho nhau tinh thần vui vẻ nhất.
Và như thế, mọi người ở Gary cứ thường nghe phá lên những tiếng cười sảng khoái từ căn phòng ở đầu hành lang tầng 1, khiến nhiều nhân viên mái ấm khi được hỏi đến đều phải bật cười và cho rằng ở đó chẳng khác gì phòng của những người bạn thân thiết.
Bà Đặng bắt đầu đến ở tại Gary từ tháng 9/2020, cũng là khi bà mới từ Gia Lai xuống Sài Gòn chữa ung thư vú. Dù đã có mái ấm để tá túc, ở tuổi 74, bà Đặng cũng lo lắng trăm bề khi một thân một mình ở lại thành phố điều trị. Nhưng may mắn thay, phòng của bà nhanh chóng đón thêm nhiều thành viên. Chỉ không lâu sau, họ trở nên đồng điệu, gắn bó như thể đã thân thiết từ bao giờ.
Bà Đặng (áo hồng) “mắc cỡ” khi bị các bạn cùng phòng trêu
Vì cùng mang trong người căn bệnh quái ác, bà Đặng và những người bệnh đến sau dễ dàng cảm thông cho những khó khăn, tâm tình của nhau. Trong số những người mới đến lúc đó có bà Nguyệt, được xem như “cây hài” của phòng vì rất hay đùa giỡn, kể chuyện cười để giải tỏa bớt căng thẳng cho mọi người. Nhờ vậy mà những buổi chiều sau xạ trị, hóa trị của cả phòng được vơi bớt uể oải. Nhiều buổi tối trước khi đi ngủ, bà Nguyệt cũng hay bắt chuyện cả phòng, mọi người ngồi quây quần lại trải lòng, động viên lẫn nhau để có ý chí cùng nhau vượt qua bệnh tật.
Bà Nguyệt, người vui vẻ nhất và được ví như “cây hài” của phòng
Xuống Sài Gòn là để chữa bệnh, thế nhưng vô tình bà Đặng lại tìm được một nơi ấm áp hệt như gia đình thứ hai. Hình dung về một hành trình điều trị gian nan, lủi thủi của bà trước đây chưa có phút nào trở thành sự thật. Bà Đặng kể, thỉnh thoảng mái ấm còn tổ chức cho người bệnh đi du lịch, hoặc các buổi ca hát tại chỗ để thư giãn sau những ngày xạ trị, hóa trị nặng nề. Những dịp như thế, bà đều tham gia và càng thân thiết hơn với những người bạn mới quen nhưng ngỡ là đã biết nhau từ lâu của mình.
“Nhiều khi ở đây lâu mà mình cũng không muốn về nhà nữa,” bà Nguyệt chia sẻ. “Về nhà với hình hài này mặc cảm với bà con lắm, ở đây ai cũng như mình, mọi người động viên, an ủi nhau cũng thấy đỡ hơn nhiều.” Bà Nguyệt bắt đầu ở tại Gary từ tháng 12/2020, tuy chưa lâu nhưng những yêu thương được nhận từ Gary cũng đã khiến bà thấy thật gắn bó với nơi này. “Lúc đến Gary tôi chỉ mang có vài bộ đồ thôi, còn lại từ chăn màn, giường nệm, xà phòng...mái ấm lo hết!” Bà Nguyệt kể lại thời gian mới vào ở tại Mái ấm Gary.
Dù mới điều trị về còn mệt, mọi người vẫn vui vẻ cùng nhau chụp hình lưu niệm
Dịch COVID-19 hoành hành làm tinh thần của nhiều người ảnh hưởng càng khiến bà Đặng, bà Nguyệt cùng các bệnh nhân càng quyết tâm giữ vững tinh thần lạc quan. Đến hôm nay, phòng bệnh ở đầu hành lang tầng 1 đó vẫn vang vọng tiếng cười đùa mỗi ngày, góp phần mang lại năng lượng tích cực cho mái ấm cũng như những bệnh nhân khác.
Mái ấm Gary vô cùng may mắn vì được là nơi chứng kiến những câu chuyện đời thường nhưng hết sức nhân văn đó. Gary mong rằng sẽ có thể giúp mọi người bệnh đến đây cũng đều được chữa lành tinh thần và có lại niềm vui với cuộc đời như thế. Hãy góp sức cùng chúng tôi để Mái ấm Gary có thể giúp đỡ ngày càng nhiều những hoàn cảnh đặc biệt hơn nhé!